Thả gàu ta vớt thân vàng ngọc, Trăng lại chìm sâu tận cõi âm. Trăng hãy vì ta soi rõ lối, Cho mau hội ngộ với người thương. Bốn nghìn lẻ một trang Nam sử, Thêm một niềm đau của nước non ....